Bản thân chị dâu Khương cũng mở quán sủi cảo, cô ấy biết rõ chi phí và lợi nhuận, cho dù Tiêu Hồng Diệp có dùng nguyên liệu kém chất lượng hơn, thì cũng chẳng lời lãi được bao nhiêu, khách đến quán quá ít.
“Bà chủ, cho một cân sủi cảo.” Có người gọi.
Chị dâu Khương không còn chú ý đến quán sủi cảo của Tiêu Hồng Diệp nữa, nghe thấy có khách, vội vàng vào bếp.
Lúc mẹ Tiêu về nhà, bà còn mang theo một ít sủi cảo và bột mì. Tiêu Hồng Diệp không có ý định tiếp tục kinh doanh nữa, cô ta chia cho mẹ Tiêu một ít đồ, mẹ Tiêu không lấy không, bà đưa cho Tiêu Hồng Diệp một ít tiền.
Tiêu Hồng Diệp không từ chối, cô ta nhận lấy số tiền mẹ Tiêu đưa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây