Trịnh Trường Đông đôi khi cũng rất lãng mạn, anh không dám để hoa dưới chăn, sợ Khương Mộng Dao chê bai, nói là ngủ không được ngon, như vậy chẳng phải anh sẽ bị đuổi ra khỏi phòng sao?
“Đẹp.” Khương Mộng Dao gật đầu.
“Em còn đẹp hơn.” Trịnh Trường Đông nắm chặt tay Khương Mộng Dao: “Hôm nay, rất nhiều người đều khen em xinh đẹp, ánh mắt của họ đều dán chặt vào em.”
“Chẳng phải cũng có người khen anh đẹp trai sao?” Khương Mộng Dao đáp.
“Họ chỉ nói cho có lệ thôi.” Trịnh Trường Đông nói: “Người nhìn em nhiều như vậy, anh chỉ muốn giấu em đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây