Cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Tiểu Trần cũng sẽ đắc tội với nhiều người hơn.
Lâm Lan Hương không muốn dính líu đến chuyện của mình, bớt lo chuyện bao đồng. Đồng nghiệp được điều đi làm việc khác, trong bộ phận phải phân công người khác làm thêm việc, đó cũng không phải là lỗi của đồng nghiệp, muốn trách thì trách cấp trên, hà cớ gì phải trách một nhân viên quèn như vậy.
Nhân viên quèn lương đã ít, việc lại nhiều, cuối cùng còn bị đồng nghiệp vu oan giá họa, như vậy thì ai còn muốn làm việc nữa.
“Chị Lan Hương.” Tiểu Trần còn muốn nói gì đó.
Nhưng Lâm Lan Hương không để ý đến cô ta nữa, cô còn việc phải làm, không thể lãng phí thời gian với Tiểu Trần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây