Mối quan hệ giữa thế hệ sau vốn đã nhạt nhòa, mẹ Khương cũng không thể ép con gái phải moi được thông tin. Bà vừa thương Phùng Khả Thục, vừa thương con gái mình hơn.
“Để mẹ nói chuyện với cậu con.” Mẹ Khương nói: “Con... con với con rể... Muộn nhất là đến lúc tổ chức hôn lễ, hai đứa phải ở chung một phòng.”
Không phải mẹ Khương không thương con gái, mà là nam nữ kết hôn rồi, chuyện đó là lẽ đương nhiên. Khương Mộng Dao không ở chung phòng với chồng, lâu ngày, Trịnh Trường Đông cũng sẽ có ý kiến.
“Con rể còn chưa nói gì, mẹ đã lo rồi.” Khương Mộng Dao nói.
“Là phụ nữ, đôi khi phải biết điều một chút.” Mẹ Khương nói: “Con kéo dài một hai tháng thì được. Mẹ biết rồi, cũng không sao, nhưng người nhà họ Trịnh mà biết được...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây