Khương Mộng Dao cho rằng mình đã chuẩn bị rất nhiều, những lúc rảnh rỗi, cô đều xem qua các tài liệu. Không thể nào làm việc ở đây mà lại không biết gì về các tài liệu quảng cáo, sản phẩm của nhà máy.
“Đúng rồi, đừng đồng ý.” Trịnh Trường Đông nói: “Em đồng ý lần này, sau này cô ta lại tiếp tục tìm em.”
“Cô ta thấy Giang Tuệ Phương bị đuổi việc nên mới muốn em làm thay, chắc cô ta nghĩ em sẽ đồng ý.” Khương Mộng Dao nói: “Cô ta tìm em trước, em không đồng ý, những người khác chắc chắn cũng sẽ không đồng ý. Nếu em đồng ý, những người khác có thể sẽ bị ép buộc phải đồng ý. Như vậy chẳng khác nào em tự mình đắc tội với cả văn phòng sao? À không, không đắc tội với Tiểu Trần.”
Khương Mộng Dao không phải không hiểu chuyện này, người làm việc ở công sở, đầu óc phải linh hoạt một chút, đừng có ngốc ngốc mà chỉ biết thể hiện bản thân.
“Đúng vậy, cứ như vậy đi.” Trịnh Trường Đông nói: “Nếu xưởng trưởng mới gây khó dễ cho em, em đừng làm nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây