“...” Khương Mộng Dao chỉ cảm thấy Kiều Lệ Na thật quá đáng, cô và Kiều Vũ Tề chỉ nói với nhau vài câu mà thôi: “Hai người cứ từ từ nói chuyện.”
Khương Mộng Dao lười để ý đến bọn họ, cô lập tức quay người đi vào nhà. Bên ngoài lạnh như vậy, chỉ có kẻ ngốc mới đứng nói nhảm với bọn họ. Khương Mộng Dao nghĩ, dù có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng được lợi lộc gì.
Kiều Vũ Tề thấy Khương Mộng Dao bỏ đi như vậy, trong lòng anh ta biết rõ em gái mình lại đắc tội với người ta rồi.
“Lệ Na, em có thể chú ý lời nói của mình một chút được không?” Kiều Vũ Tề nói: “Anh đến đây là để tìm Trường Đông.”
“Vậy sao cô ta lại đứng ở đó?” Kiều Lệ Na nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây