Tiêu Nguy thật sự sợ mẹ mình lại chạy đến nhà họ Bùi, sợ mẹ Bùi lần này không chỉ ngất xỉu, mà còn sợ bà ấy mất mạng. Nếu thật sự như vậy, giữa anh và Bùi Đình sẽ không còn chút cơ hội nào nữa.
“Nếu con không sao, mẹ...”
“Mẹ cứ coi như con không sao đi.” Tiêu Nguy nói: “Là con tự mình muốn đi, tự mình ngã từ trên tường xuống, không trách họ được. Mẹ, chị, hai người có thể đừng thấy gió là tưởng bão, cứ phải làm ầm ĩ lên mới được hay sao.”
“Chị có muốn làm ầm ĩ gì đâu.” Tiêu Hồng Thiến nói: “Sắp Tết rồi, chị làm ầm ĩ gì chứ.”
Tiêu Hồng Thiến còn đang lo lắng năm nay mình sẽ không có Tết vui vẻ, quán sủi cảo làm ăn không tốt, ba mẹ chồng đều có ý kiến. Cô ta vốn tưởng mọi người chi tiêu thoải mái hơn, mình có thể kiếm được nhiều tiền hơn, kết quả khách đến quán vẫn rất ít.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây