Bùi Đình sắp đi du học, Tiêu Nguy phải tranh thủ thời gian vun đắp tình cảm với cô, làm sao có thể ở nhà một mình được? Hơn nữa, người nhà cũng không cần anh ở bên cạnh.
“Mẹ biết ngay mà, con không bao giờ nghe lời mẹ.” Bà Tiêu tức giận. “Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, con vẫn chứng nào tật nấy.”
Bà Tiêu cảm thấy không thể tiếp tục như vậy được nữa, nếu cứ tiếp tục, con trai bà sẽ chỉ biết đến Bùi Đình mà thôi. Bà đã nói những lời khó nghe với Bùi Đình, vậy mà cô ta vẫn mặt dày đến tìm Tiêu Nguy. Bà Tiêu thầm nghĩ, nếu bà là Bùi Đình, bà đã không còn mặt mũi nào gặp Tiêu Nguy nữa.
Bà Tiêu quyết định ngày mai sẽ đến nhà họ Bùi nói chuyện cho rõ ràng. Năm hết Tết đến mà chuyện này vẫn chưa giải quyết êm xuôi thì thật không ra làm sao. Con gái nhà họ Bùi tự mình chạy đến nhà họ Tiêu, đâu phải bà ép uổng gì, tự họ không quản được con gái thì đừng trách người khác.
Bà Tiêu vẫn còn nhớ rõ thái độ của ba mẹ Bùi Đình khi đến nhà yêu cầu Tiêu Nguy tránh xa con gái họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây