“Con nói Khương Mộng Dao làm gì?” Mẹ Tiêu nói: “Chẳng phải do con bỏ đi trước, khiến người ta không còn đường lui, cô ta mới phải tìm cách lấy lại thể diện.”
“Cô ta có thể đợi con về, rồi sau đó lấy lại thể diện từ con cũng được chứ.” Tiêu Nguy biết những gì Khương Mộng Dao làm không có sai trái gì to tát, nhưng để mẹ mình có thể chấp nhận Bùi Đình, anh ta đành phải lấy Khương Mộng Dao ra so sánh: “Những gì cô ta tốt với mọi người đều có giá cả cả.”
“Thì Bùi Đình còn tệ hơn nữa.” Mẹ Tiêu nói: “Nhà họ càng biết tính toán, nếu không biết tính toán, sao họ lại có nhiều tiền như vậy.”
Mẹ Tiêu càng nghĩ càng tức giận, con trai mình không thể ở bên Bùi Đình, bà ta không muốn phải cúi đầu trước ba mẹ Bùi Đình.
“Mẹ nói cho con biết, nếu con ở bên cô ta, con đừng nhận mẹ là mẹ nữa.” Mẹ Tiêu đỏ hoe mắt, giọng nói nức nở: “Ba con chết sớm, mẹ là góa phụ một mình vất vả nuôi nấng anh em con khôn lớn, giờ đây các con đối xử với mẹ như vậy, đứa nào cũng muốn mẹ ra đường ngủ, không ai muốn mẹ ở nhà, mẹ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây