Không, lúc Khương Mộng Dao đi tới, cô cũng mang theo một chiếc ghế nhỏ đến ngồi cạnh. Làm được một lúc, Khương Mộng Dao lại cảm thấy không thích hợp, tốt nhất là cô nên đứng dậy.
“Đi đi, đi đi, con về nhà trước đi.” Mẹ Khương bưng hộp có sủi cảo cho Khương Mộng Dao: “Nước chấm đều có trong đó, về nhà ăn đi.”
Mẹ Khương vẫy vẫy tay, ở đây con gái không làm được gì, bọn họ cũng không thể để con gái ra ngoài thét to tuyên truyền được, họ bán sủi cảo, không phải bán sắc đẹp.
Khương Mộng Dao bị chính mẹ ruột đuổi ra ngoài, cô cũng không phản bác lại, thật sự làm không được bao nhiêu, chỉ gây phiền toái cho bọn họ.
“Dao Dao.” Có người gọi Khương Mộng Dao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây