“Cậu có thể nghĩ ra điều gì hữu ích không?” Tiêu Nguy đen mặt.
Bành Dũng cũng huýt sáo với cô gái ở tầng dưới, quay đầu nhìn Tiêu Nguy: “Tôi thích ở đây, ở đây rất tuyệt.”
“Thu dọn đi, thu dọn đi, tôi đãi hai người ăn tối.” Sở Phỉ nói.
“Sao lại để chị mời được, hai bọn em mời chị.” Tiêu Nguy nói
“Hai người mới kiếm được ít tiền thôi, đã nghĩ mời chị ăn tối rồi à.” Sở Phỉ vỗ vỗ cánh tay Tiêu Nguy: “Chị không thiếu chút tiền ấy, chị đãi các em, khi nào các em kiếm được nhiều tiền thì các em có thể đãi chị nhiều hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây