“Chú còn mong nhớ Bùi Đình Đình đến vậy sao.” Tiêu Hồng Thiến nói.
“Không phải Bùi Đình Đình, là Bùi Đình.” Trong đầu Tiêu Nguy hiện lên hình ảnh Trịnh Trường Đông gọi Khương Mộng Dao là Dao Dao: “Chị ba, chị đừng nói lộn.”
“Tôi xem chú là bị cô ta cho ăn bùa mê thuốc lú gì cho nên mới mê muội đến như vậy, cô ta bảo chú ở lại chú liền ở lại đây.” Tiêu Hồng Thiến nói: “ Chú ở nơi này chờ cô ta. Nhưng cô ta cũng đã xuất ngoại đi du học, các ngươi quanh năm suốt tháng viết thư cũng không có viết bao nhiêu bức, số lần gọi điện thoại cũng ít, chú cứ nhất quyết phải…”
“Chị ba, thích một người không sai.” Tiêu Nguy nói: “Chị đừng nói nữa, tôi và Khương Mộng Dao không có khả năng đâu, cô ấy cũng đã đi xem mắt rồi. Chị còn nói như vậy, sẽ khiến người ta hiểu lầm.”
“Vốn dĩ chú sẽ đính hôn cùng với Mộng Dao, là do chính chú lâm thời bỏ chạy, này phải trách chính chú.” Tiêu Hồng Thiến nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây