“Để chị ấy trốn.” Tiêu Nguy nói: “Chúng ta đều biết chị ấy là người như thế nào, thế là đủ rồi.”
“Em vẫn coi chị ấy là chị cả sao?” Tiêu Hồng Thiến cười khẩy.
“...” Tiêu Nguy im lặng.
“Không ai bảo chị ấy góp tiền, chị ấy vẫn muốn trốn tránh chúng ta.” Tiêu Hồng Thiến nói: “Chị ấy không muốn gặp chúng ta, không phải rất buồn cười sao?”
Tiêu Hồng Thiến nhìn thấy hành động của Tiêu Hồng Diệp, cô ấy cảm thấy Tiêu Hồng Diệp quá đáng. Có lúc cô ấy muốn xông lên, nhưng nghĩ lại rồi thôi, cô ấy xông lên có thể nói gì chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây