“Đừng nói nữa.” Kiều Lệ Na cắn răng, cái con nhỏ này đụng một cái là uy hiếp bọn họ, thế này là muốn bảo cô ta phải làm sao bây giờ đây: “Cháu có thể ở lại nhưng tới giờ cơm mà cháu còn chưa về thì đừng trông mong chúng ta chờ cháu ăn cùng.”
“Được.” Diệp Sơ Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô ấy không có khả năng sẽ thật sự thắt cổ ở trước cửa đám người này đi tìm chết nên là cô đang uy hiếp bọn họ.
Diệp Quý nhìn về phía Kiều Lệ Na, hắn ta biết thê tử rất tức giận nhưng hắn ta vốn dĩ không biết chuyện sẽ biến thành như thế này. Nếu hắn ta sớm biết Diệp Sơ Vũ tới đây thì nhất định Diệp Quý sẽ không tới đây đâu.
Ăn xong cơm chiều, Diệp Quý đi theo Kiều Lệ Na vào trong phòng.
“Con bé quả thật là đứa con gái ngoan của anh đó, đúng thật là cái gì cũng dám nói.” Kiều Lệ Na nghiến răng nghiến lợi: “Không cho nó ở lại cũng không được. Lúc không có anh ở đây thì nó không nói mấy lời này, còn lúc anh tới nó lại nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây