“Chúng ta đã không còn là con nít ba tuổi, em đừng lúc nào cũng gặp chút chuyện là tìm anh.” Kiều Vũ Tề nói: “Nhà em tự nghĩ cách giải quyết chuyện này đi.”
Kiều Vũ Tề dứt khoát rời đi, anh ta không muốn nghe Kiều Lệ Na dong dài, Kiều Lệ Na cứ lặp đi lặp lại mấy câu cũ rích.
“Nếu mẹ còn sống, mẹ nhất định sẽ giúp!” Kiều Lệ Na gọi với theo bóng lưng của Kiều Vũ Tề.
Kiều Vũ Tề không dừng bước, anh ta không cần biết mẹ Kiều còn sống hay không, cũng không quan tâm tương lai họ sẽ ra sao. Anh ta chỉ biết mình không thể mềm lòng, Diệp Tư Hàn là một cái động không đáy, mình phải vững dạ.
Biết rõ tình hình thế nào còn tự ngã xuống, thế thì lấy tư cách gì đi trách móc người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây