Giọng nói già nua mang theo chút run run của giáo sư Tịch Minh truyền tới từ trong điện thoại, đi đôi với đó là tín hiệu điện từ chói tai. Lâm Vọng Thư nhất thời cảm thấy một luồng thông tin mạnh mẽ lao thẳng về phía cơ thể mình, trành vào trong người cô, làm cô có cảm giác như bị nhấn chìm trong nước, gần như không thở nổi.
Không biết đã qua bao lâu, cảm giác chìm ngập khiến cô hít thở khó khăn dần rút đi như nước thủy triều.
Lúc này, điện thoại đã cúp máy, tất cả mọi thứ xung quanh trở nên yên tĩnh đến lạ thường, mà lưng cô gần như đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cô siết chặc tay thành quyền, run rẩy chống tay lên mặt bàn, chống đỡ lấy thân thể.
Lúc này, trong đầu cô chợt bị nhồi nhét rất nhiều thông tin, những thông tin đó lấp đầy tâm trí cô như những sợi dây chằng chịt, khiến cô không thể lần ra manh mối nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây