Lâm Vọng Thư thản nhiên nhìn cô ta, trên mặt không có chút biểu cảm nào.
Vẻ mặt Lôi Chính Huệ đầy đề phòng: “Cô tới đây làm gì? Cô muốn làm gì?
Lâm Vọng Thư: "Không phải chỗ này là đường cái à, đây là nhà cô chắc?
Lôi Chính Huệ khinh thường nói: "Cô nhìn rõ đi, đây là Tây thành, mà nhà cô ở Tuyên Vũ. Chạy từ Tuyên Vũ tới Tây thành bọn tôi, sau đó lại đi loanh quanh đầu hẻm. Thế mà còn không biết xấu hổ nói không phải đến nhà bọn tôi?
Lâm Vọng Thư: “Đường hướng lên trời, tôi muốn đi như thế nào thì đi, liên quan gì đến cô? Miệng lưỡi lanh lợi như vậy, sao cô không trông coi em trai của mình đi? Cô biết không, ngày hôm qua, em trai cô trông mong đi tìm tôi rồi khóc lóc cầu xin tôi quay lại với anh ta. Tôi cũng phiền lắm, thầm nghĩ nếu anh ta cứ ỷ vào tôi thì tôi biết phải làm sao bây giờ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây