Vậy mà hiện tại bọn họ bằng lòng làm những điều này để mình yên tâm, sự chu đáo này khiến cô thật sự rất cảm kích.
Xét cho cùng, mình không quen không biết gì với bọn họ, bởi vì những chuyện trong quá khứ, bọn họ chưa chắc có hảo cảm gì với mình, có lẽ còn có phần không thích. Nhưng lúc này, bọn họ sẵn lòng buông bỏ khúc mắc ngày xưa, đối xử chân thành với mình vì bọn trẻ, đối xử với mình bằng thái độ khoan dung hiền hòa, như vậy là đủ rồi.
Đồ ăn nhanh chóng được bưng lên, các món ăn rất phong phú, nguyên liệu nấu ăn tươi mới, chẳng hạn như cá chẽm, thịt cá tươi ngon trơn mềm, ra ngoài chợ rất khó lòng mua được đồ tươi ngon như thế này. Còn cả lươn nữa, ăn khá giống vị cô ăn hồi còn nhỏ.
Lục Điện Khanh ngồi bên bàn ăn lựa phần thịt cá không xương gắp vào bát cho bọn trẻ, hai đứa bé tự dùng thìa xúc ăn rất ngon miệng.
Vân Đích cười nói: "Vọng Thư thích ăn cái gì, không thích ăn gì cứ nói nhé. Bác trai cháu thích nhất là nghiên cứu công thức nấu ăn, chờ ông ấy học được, lần sau cháu tới ông ấy sẽ làm cho cháu ăn."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây