Ông ấy nhớ tới mười năm trước, người vừa tốt nghiệp học viện ngoại ngữ vào làm ở cơ quan, trang trọng trầm ổn, thiếu niên có chút câu nệ, đó mới là con trai một tay ông nuôi lớn.
Nhiều năm như vậy, nó đã biến thành bộ dáng mà ông hoàn toàn không biết.
Ông nhớ tới trong vườn cây ăn quả, cháu gái nhỏ nắm chặt bông hoa, cuối cùng cũng nói: "Điện Khanh, đưa cô ta đến đây đi."
Lục Điện Khanh lại quả quyết cự tuyệt: "Con không muốn."
Lục Sùng Lễ: "Thế nào, con không dám?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây