Nhưng cũng không biết đó là loại dế nào, biết đâu còn có thể bắt được loại giống tốt bán lấy tiền...
Chắc hẳn là Lục Điện Khanh đang cúi đầu xuống, cô cảm giác được hơi thở của anh ngay trước mặt, có hơi nóng nhẹ nhàng phả vào trên mặt cô, làm cho mặt cô có hơi ngứa ngáy.
Dường như cô còn nghe được tiếng hít thở của anh, từng hơi từng hơi, rõ ràng mà lại ổn định.
Đầu óc cô rối bời, không biết sao lại nhớ đến Lục Điện Khanh ở kiếp trước.
Trong ánh nắng ban mai, anh xách theo một chiếc túi công văn chỉnh tề, nghiêm túc đi ra sân, vẻ mặt nhàn nhạt thoáng gật đầu với cô, thỉnh thoảng hai người sẽ đi cùng một cùng trong con ngõ nhỏ, đi đến đầu con ngõ, sẽ nói với nhau một tiếng tạm biệt, sau đó lại đường ai người nấy đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây