Mặc dù bà cũng đi du học mấy năm, sau đó cũng thường sang phương tây, nhưng tư tưởng vãn rất bảo thủ, hơn nữa đây còn là cháu trai cháu gái bà, không kết hôn thì hai đứa bé phải làm sao đây?
Lục Điện Khanh bình tĩnh nói: “Đương nhiên con cái vẫn là con của bọn con, cả hai bọn con sẽ cùng nuôi, còn về quan hệ của bọn con thì không cần phải xác định, cứ như hiện tại cũng khá tốt, con rất hài lòng.
Cuối cùng Lục Sùng Lễ cũng thở dài: “Lục Điện Khanh, tôi không biết rốt cuộc anh đang suy nghĩ cái gì, nhưng anh cảm thấy như vậy thích hợp sao? Hiện tại anh đều có cả con rồi, thế nhưng lại không tính kết hôn? Vậy hai đứa trẻ tính sao, con ngoài dã thú sao? Anh đối xử với con anh vậy sao?
Lục Điện Khanh vẫn bình tĩnh nói: “Đúng vậy, chúng con không kết hôn, nhưng hai đứa bé này vẫn là hai đứa con duy nhất của con, là máu mủ của con, sau này con sẽ không có thêm đứa con nào nữa, con thực sự rất yêu chúng, nên cha à, khi cha nói hai từ “con hoang này, có phải cha nên suy nghĩ lại không, hai đứa bé là cháu ruột của cha đấy.
Lục Sùng Lễ đầu dây bên kia cũng im lặng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây