Lục Điện Khanh nâng cánh tay lên ôm eo cô, cụp mắt nhìn cô.
Bóng đêm mông lung cô nhìn thấy ánh mắt sâu thẳm của anh.
Lâm Vọng Thư lập tức ôm cổ anh làm nũng: “Đừng nóng giận mà...
Lục Điện Khanh nhìn cô hiếm khi cúi đầu khom lưng, thấp giọng nói: “Không có giận em.
Lâm Vọng Thư: “Vậy sao buổi chiều anh không để ý em?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây