Lâm Vọng Thư mạnh dạn tiếp tục nói: “Anh đừng nhìn em giờ đang ở chỗ này, đó là bởi vì nhất thời em không tìm được nơi thích hợp, em đang nhờ người tìm phòng lớn rồi, em cũng đặt lịch hẹn với bệnh viện, đều dùng tiền từ chỗ của anh ta…
Nói một hồi, Lâm Vọng Thư nói không được nữa, cô nhìn ánh mắt nặng nề của anh, cô cảm giác cô còn nói nữa, Lục ĐIện Khanh thật sự sẽ bực.
Cô bất đắc dĩ nói: “Vậy anh định làm thế nào?
Lục ĐIện Khanh bất đắc dĩ: “Số tiền đó muốn, vẫn nên giữ lại tự tiêu đi, bé con của anh, anh muốn tự mình nuôi, anh cần dùng tiền của người đàn ông khác nuôi con của anh sao?
Lục ĐIện Khanh cười khổ, anh hiểu được ý của cô: “Em yên tâm, nếu chúng ta không định kết hôn, bé con sinh ra sẽ theo em, họ gì cũng có thể tùy em đặt, quyền nuôi dưỡng cũng là của em, thế nhưng anh không muốn dùng tiền của anh ta cho con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây