Hai người bàn bạc một hồi, sau đó đi ăn thịt nướng trên vỉ nướng.
Lâm Vọng Thư cẩn thận nhìn về hướng Lục Điện Khanh: “Có hợp hay không vậy, sẽ ám mùi lại trên quần áo của anh đó?
Trước đây cô không hề có suy nghĩ như vậy, Lục Điện Khanh luôn là người ăn mặc chỉnh tề vẻ vang, đây dường như là thuộc tính tự nhiên của anh, cô cũng chưa từng nghĩ đến kiểu vẻ vang này tới như thế nào.
Nhưng mà lúc này, khi hai người thảo luận qua về chuyện tiền bạc và phí trang trí, cô càng có cảm giác rõ ràng.
Cô phải bảo vệ quần áo của anh, không để bị làm hỏng, như vậy anh mới có thể tiết kiệm chi phí mua quần áo, mới có thể tiết kiệm tiền được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây