Không biết anh nhớ ra gì đó mà cười, nói: “Thật ra anh ấy còn giống con trai của ba anh hơn anh, anh ấy chăm chỉ thăm hỏi hơn anh, hiểu tính cách của ba hơn anh, tiếp nhận sắp xếp của ba hơn anh, cũng hiếu thuận hơn anh.
Lâm Vọng Thư nghe xong, tuy nhiên cô lại cảm thấy rất không đúng, xem ra quan hệ cha con chẳng ra gì, cô lập tức nhớ tới lời của Trang Kính, càng thêm cẩn thẩn: “Nếu không hay là bọn mình quay về?
Lục Điện Khanh nhìn cô, ánh mắt có ý khác: “Sao vậy, không phải em quyết chí thề muốn làm người như Đát Kỷ hại nước hại dân à, sao một cuộc điện thoại đã đánh em về nguyên hình rồi?
Lâm Vọng Thư nói tiếp: “Em đi rất lâu rồi, tổng vậy ăn chơi vui đùa vậy cũng không ý nghĩa gì, em muốn về nhà thăm mẹ một xíu, đúng rồi —
Bỗng nhiên cô nghĩ đến: “Lúc về còn phải đến cửa hàng bách hóa mua ít đồ trẻ con cho cháu gái em nữa, nếu em có thể mang về cho họ, họ thấy chắc chắn sẽ thích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây