Tầm mắt Lục Điện Khanh rơi vào trên mặt cô: “Đoạt lại em, em là của anh, không liên quan gì đến anh ta cả.
Lâm Vọng Thư: “Nếu lúc đó em không muốn?
Lục Điện Khanh hờ hững nói: “Không muốn cũng không sao cả, dù sao em là của anh, trước đoạt rồi nói sau.
Lâm Vọng Thư lập tức cười, cô hồi tưởng lại mấy cái tâm trạng của bản thân lúc ấy, cuối cùng nói: “Sau khi em từ Vân Nam trở về, thì anh cũng không để ý tới em nữa, em không hiểu lý do vì sao, cũng không biết đắc tội anh ở đâu, kỳ thật có một lúc em rất đau khổ, nhưng sau đó em đã không để trong lòng nữa, em nghĩ trong đầu rằng, không liên quan đến em, em mới không quan tâm anh, tự cho là mình đúng.
Lục Điện Khanh nhấc cánh tay, ôm cô vào trong ngực: “Là anh không tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây