Lâm Vọng Thư đang có tâm trạng tốt, khi hái hoa như thế này, cô nhớ lại khi còn nhỏ: “Lục Điện Khanh, anh có nhớ khi còn nhỏ chúng ta cùng nhau ra sông chơi không?
Lục Điện Khanh không nói chuyện.
Lâm Vọng Thư mặc kệ anh có nghe hay không, cô bắt đầu nhớ lại bản thân khi còn nhỏ: "Con sông đó trước đây vẫn ổn, nhưng không may sau này nó bốc mùi hôi thối."
Có lẽ hồi còn bé khẩu vị không tốt nhưng ai biết được, dù sao trong cô nó vẫn luôn là ký ức tốt đẹp, thời gian sẽ tự động làm đẹp mọi thứ trong quá khứ.
Cô thở dài: “Những chuyện vui vẻ khi còn bé sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây