Lúc này, Lâm Vọng Thư không biết nói gì nữa, cô nắm chặt ống hút trên tay nhìn gương mặt không thay đổi của Lục Điện Khanh, đột nhiên có chút nghi ngờ.
Cô chọc đúng vào một người không nên chọc rồi sao?
Anh còn khó đối phó hơn cả Lôi Chính Đức nhiều! Tuy nghĩ lại có chút không nói nên lời, nhưng nếu anh cứ quấn lấy không tha thì sao?
Lục Điện Khanh nhìn ánh mắt đó của cô, nói: “Em đang ngẫm cái gì đấy.
Lâm Vọng Thư đặt ống hút trong miệng, chậm rãi hút sữa, rồi thở dào: “Bây giờ, em cảm thấy ngài Lục này, để anh ngủ với em trong một cái giường ngủ chỉ hai đồng tiền với em thật sự uất ức cho anh rồi, uất ức rất lón đó, thân phận của anh chắc cũng phải thuộc hàng quan trọng của quốc tế rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây