Ai ngờ đâu may mắn, thanh máy xa xa ở phía sau vừa mở ra, một đoàn người từ trong thang máy đi ra.
Lâm Vọng Thư xoay đầu nhìn sang theo quán tính, chỉ thấy trên sàn nhà bóng loáng có thể nhìn rõ người, Lục Điện Khanh đang đi đến với vài người đang vây quanh, trông cao quý và ổn định, vẻ mặt cũng rất lạnh lùng và xa cách, đang hơi nghiêng đầu qua một bên sai bảo chuyện gì đó cho người ở bên cạnh.
Đám người đang vây quanh bên cạnh đều gật đầu, từ ngữ nói ra cũng rất cung kính.
Lâm Vọng Thư nhìn thấy đoàn người này, đàn ông đều mặc vest mang giày da, nữ thì ăn mặc rất xinh đẹp tinh xảo, gọn gàng cẩn thận rung động khiến người ta không dám nhìn thẳng, hoàn toàn không giống với không khí thường ngày cô hay qua lại ở văn phòng trường học.
Ở trong trường hợp như thế này, Lục Điện Khanh là một người cao cao tại thương để người ta cúi đầu nghe lệnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây