Mạnh Tù hỏi lại: “Nếu anh ta đã đồng ý nhắc đến chuyện này, tớ lại cảm thấy ít nhất anh ta có chút thành ý đấy, vì sao cậu không nói chuyện bình thường được, lại bảo không thế chứ?
Lâm Vọng Thư cười khổ: “Gần đây, cậu xem báo chí với TV để ý nhiều sẽ biết đến nhà họ Lục, ba của anh ấy bây giờ là quan chức quan trọng, người nhà họ còn là một nhà vô cùng đế ý đến gia phong và thanh danh của dòng họ nữa, cậu biết không? Ba của anh ấy chính là loại người thế hệ trước, đoan trang, nho nhã, phong độ, tính cách được nuôi dưỡng giữ mình rất cẩn thận và tỉ mỉ, mẹ của anh ấy lại là một tiểu thư đài các, tao nhã giống tiên nữ! Ở nơi nào, ba của anh ấy cũng sẽ không để tác phong hay lời nói của mình có kẽ hở, ông ấy luôn cẩn thận từng lời nói và việc làm, ông ấy cần cái gì không phải tớ không biết, ai mà không hiểu đây?
Nhà họ cũng không thiếu nhất là tiền, mà tiền rất nhiều, nhưng quản lý con cháu lại rất nghiêm, trong quan hệ nam nữ phải đúng luật lệ, tuyệt đối không cho làm lệch, từ nhỏ đã học các loại dạy dỗ theo quy tắc khác nhau, cẩn thận đến mức như mọc rễ trong đất, khác hoàn toàn với nhà họ Lôi! Cậu có thể tưởng tượng được không, anh ấy nhìn mẹ mình như gặp Hoàng thái hậu mà cung kính đứng dậy chào hỏi đó.
Mạnh Trù hút một hơi: “Hèn gì cuộc sống và tác phong của anh ta tốt như thế, thì ra đã được nhà dạy dỗ sao?
Lâm Vọng Thư thở dài: “Thật ra nếu chuyện của tớ và anh ấy rơi vào trong lỗ tai của những người đời trước trong nhà của anh ấy, có lẽ là chuyện lớn động trời, chuyện anh ấy làm loạn với tớ như vậy cũng đã ăn gan hùm mật báo rồi! Cậu đừng thấy sự nghiệp của anh ấy lớn như vậy mà tưởng anh ấy độc lập, thật ra đều là người trong nhà giúp đỡ anh ấy cả!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây