Lâm Vọng Thư: “Một người vô cùng đặc biệt, tính cách quái đản, nếu ai gả cho anh ấy sợ sẽ bị xoi moi mà chết! Dù sao xứng với mẹ của Lôi Chính Đức lắm, đều cùng một loại! Chỉ cần tính cách của người bác kia của anh ấy, đời này anh ấy đừng hòng kết hôn!
Mạnh Trù hỏi: “Bác của anh ta quản được sao? Mẹ anh ta đâu?
Lâm Vọng Thư thu lại tính cách, nói: “Con người mẹ của anh ấy rất tốt, lúc trẻ cũng rất xinh đẹp, rất tao nhã, tính tình cũng dễ chịu, tóm lại chính là một vị tiểu thư khuê các tài nữ hiếm thấy trên thế gian này, đến tớ còn thích, nhưng mà…
Cô lại châm biếm nói: “Anh ấy lại không di truyền được một chút tốt đẹp của mẹ mình, tớ thấy có thể anh ấy không phải con ruột, chỉ là nhặt ở ven đường thôi!
Mạnh Trù không tin, thở dài: “Tớ thật sự không ngờ, một người đàn ông như thế lại là người nói ra câu vậy à? Lương tâm của anh ta bị chó gặm rồi sao? Anh ta có chút phong độ nào của đàn ông không chứ? Sao anh ta thật chanh chua và bụng dạ hẹp hòi vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây