Lâm Vọng Thư chỉ cảm thấy đây là chuyện nhỏ, lúc đó cậu ta mới về nước, cơ bản là không biết tình hình hiện tại trong nước, cô cũng chỉ là thuận tay cho vài ý kiến mà thôi.
Diệp Quân Thu lại khá là xúc động, cười gượng gạo nói: "Năm đó, bởi vì việc này mà em rất đau khổ."
Nhất thời nói tới năm đó, đó là năm đầu tiên thi đại học, mới mười tám tuổi, nản lòng nhụt chí, dự thi khoa vật lý của đại học Bắc Kinh, kết quả bởi vì chuyện của ba cậu ta nên cơ bản không trúng tuyển. Năm sau cậu ta dứt khoát không muốn thi.
Diệp Quân Thu thở dài: "Đúng là tạo hóa trêu ngươi, kết quả năm thứ hai tình hình cũng tương tự, có vài người được chọn, lúc ấy em đã đi làm, đương nhiên là khó chịu, cũng nản lòng nhụt chí, quyết định từ bỏ, đi làm cũng rất tốt."
Lâm Vọng Thư nghe xong thực sự là hơi xúc động: "Sau đó thì sao? Tại sao em lại đi học?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây