Những chiếc là đó rơi cạnh song cửa sổ, cơn gió thổi qua, không thể không rơi xuống.
Anh nghe giọng nói vô cùng lạnh nhạt của mình: “Lâm Vọng Thư, cô chẳng qua là muốn lừa tôi, lợi dụng tôi. Nếu chuyện cô đã làm rồi, vậy thì cô nói cho tôi biết tôi cần làm cái gì là được.
Anh ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Không cần nói những lời như này, không đáng, hơn nữa còn rất nực cười.
Lâm Vọng Thư khó tin nói: “Anh cảm thấy tôi nhắc đến chuyện lúc nhỏ là rất nực cười đúng không? Anh vô tình vô nghĩa như vậy, anh của bây giờ không giống anh của ngày xưa chút nào, giống như đã biến thành một người khác. Nhưng tôi vẫn nhớ chúng ta lúc nhỏ…
Cô nói được một nửa thì bị anh thô lỗ ngắt lời: “Lâm Vọng Thư, Cô cso muốn tôi giúp cô hay không? Nếu muốn thì câm miệng, còn không thì cút ra ngoài cho tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây