Đối với người dân thành phố thì có vẻ khó tin, nhưng họ đều đã quen rồi, còn có thể làm gì nữa đâu.
Lâm Vọng Thư nhẹ nhàng thở dài: “Đúng vậy, muốn đi đâu thì đi.
Cô nhìn rừng nguyên sinh bị gió thổi vi vu ngoài cửa sổ, lại nhớ tới việc trước kia, anh từng hứa sẽ viết thư cho mình.
Nhưng cũng đã qua ba năm rồi, kết quả cái gì cũng không có.
Bây giờ anh đột nhiên đến đây cũng là vì thuận đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây