Hơi thở nóng của anh nhẹ nhàng trườn qua trên mặt Lâm Vọng Thư, khiến mặt cô đỏ tim đập nhanh, trên người cũng không còn sức lực gì nữa, nhưng cô vẫn ương bướng chống đối: “Chuyện đó có gì đâu ghê gớm cùng lắm thì… Anh xem em nhịn cũng rất tốt đó...
Lục Điện Khanh bị cô chọc tức đến bật cười.
Lâm Vọng Thư nghĩ lại, đỏ mặt, bản thân cũng nhịn không được muốn cười.
Lục Điện Khanh thu ý cười của mình lại, ôm cô thì thầm: “Em cũng muốn mà đúng không? Thế không cần nhịn đâu.
Lâm Vọng Thư nghe lời này thấy không đúng, muốn giãy giụa nhưng đã bị anh giữ chặt gáy, cúi đầu xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây