Thật ra trong lòng Lôi Chính Đức không muốn, nhưng ngẫm lại chị gái mình nói đúng, tính tình của Lâm Vọng Thư khá ầm ĩ, con người của cô cũng khá kiên cường thật ra có đôi khi còn sát phạt gió uy, sau này nếu vào cửa rồi, chuyện gì cũng phải nghe theo ý cô nếu không cô sẽ làm ầm lên, mặt mũi của mình bỏ chỗ nào.
Anh ta lập tức cắn môi, đè trái tim lại đi theo Lôi Chính Huệ ra ngoài.
Sau khi Lục Sùng Lễ đi đến đứng ở trong góc với con trai, vì người xung quanh quá nhiều, còn cãi cọ ồn ào, nên đều hướng mắt tập trung vào chỗ kia, không chú ý đến hai người họ.
Ông ấy xem một màn này, trong mắt cũng mang theo ý cười, khẽ nói với con trai mình: “Cô gái nhỏ mới xuống nông thôn vài năm, tính tình cũng không thấp xuống mà còn rất mạnh bạo.
Từ khi Lục Điện Khanh thấy Lâm Vọng Thư đến, ánh mắt cũng không rời khỏi người của cô, bây giờ nghe ba mình nói như vậy, cũng hạ giọng giải thích: “Cô ấy chỉ không muốn gả nên mới nói như vậy, thật ra ngày thường tính cách của cô ấy rất tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây