Cô chưa bao giờ biết rằng Lục Điện Khanh còn có một mặt rất khác như vậy.
Trong lúc hơi thở hai người còn đang vấn vít giao triền, cô nghe thấy giọng nói khàn khàn, trầm thấp của Lục Điện Khanh vang lên: "Lâm Vọng Thư, những gì có thể làm cho em, anh sẽ cố gắng hết sức, nhưng anh cũng không thể phụ sự kỳ vọng của gia tộc, cũng không thể buông bỏ sự nghiệp của bản thân được.
Lâm Vọng Thư gắt gao cắn môi, không nói gì.
Lục Điện Khanh: "Nếu như em không ghét bỏ anh, vậy chúng ta có thể tiếp tục nói về chuyện của chúng ta."
Lâm Vọng Thư: "Em không muốn nói gì cả, muốn nói thì anh tự nói một mình đi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây