Vì thế hai người đi vào phòng nghỉ, Lâm Vọng Thư một lần nữa ngồi lên sô pha, Lục Điện Khanh không có mặt mũi ngồi chỗ đó, anh cầm ghế dựa ngồi ở bên cạnh, cách cô khoảng 2 mét.
Lâm Vọng Thư: “Anh cách em xa như vậy làm gì…
Lục Điện Khanh không còn cách nào khác, đành phải đem ghế dựa dịch cô gần một chút.
Lần này khoảng cách là 1 mét.
Bên cạnh có Lục Điện Khanh canh giữ, Lâm Vọng Thư yên tâm hơn nhiều, cô sẽ cảm thấy này tòa nhà này cũng không phải chỉ có mình cô, ít nhất có người cùng cô tự hỏi về những điều hoang tưởng trong giấc mơ đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây