Cô ta thực sự rất sợ, sợ rằng nếu cô ta và nhà họ Lôi không ly hôn được, thay vào đó cô ta sẽ bị liên lụy nên chỉ biết khóc lóc kể lể, lăn lộn la lối om xòm.
Sau khi náo loạn một hồi, cuối cùng cũng rời khỏi, lúc này cái gì có thể bán được nhà họ Lôi đều bán lấy tiền để bồi thường, còn phần không làm cách nào để bồi thường được, chỉ có thể coi là do đơn vị xí nghiệp gặp xui xẻo.
Thẩm Minh Phương đột nhiên như già đi mười tuổi, bà ta cảm thấy cả đời cũng không thể trở mình được nữa, hai mắt của bà ta trở nên vô cảm.
Có lẽ hy vọng duy nhất là con cháu, tốt xấu gì cũng có đứa cháu trai, đây cũng là niềm hi vọng rồi.
Bà ta bắt đầu lảm nhảm, phải nuôi dạy cháu nội cho tốt, không được để cháu nội thiếu thốn, chăm chỉ làm việc, bù đắp cho những tội lỗi mà bà ta phải gánh chịu: “Dù thế nào đi nữa, cháu cũng phải hơn hai thằng nhóc nhà họ Lục bên cạnh!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây