Cô đột nhiên cảm thấy rất không có ý nghĩa, cô tới là muốn mua bài thi, thi đại học mới là con đường đúng đắn, con người không thể nhìn thấy cái gì cũng lấy về tay được, cản bản không lấy được, hơn nữa cô cũng không phải người trong nghề, cho là mình có thể có hỏa nhãn kim tinh nhặt được chỗ tốt à, nghĩ gì thế? Không hố mình đến chết là xem như bọn họ có lương tâm rồi!
Cô nhấc chân đi về phía trước, ai biết chủ quán lại vội vàng gọi cô lại: “Được được được, hôm nay chúng ta kết một thiện duyên, năm đồng tiền bán cho cô đấy!
Lâm Vọng Thư nghi hoặc nhìn chủ quán, nghĩ thầm ông lừa tôi à.
Chủ quán: “Đồng chí, tôi nói thật với cô, đây chính là một thứ tốt, lúc trước ném ra từ một nhà người Mãn, nhà người ta có hàng, có cả đồ Từ Hi thái hậu ban thưởng, còn có từng giỏ từng giỏ đĩnh vàng, đều phải nửa đêm ném xuống sông, khối vải rách này là bọn họ dùng để gói đĩnh vàng, cô nói xem cái này quý giá cỡ nào chứ!
Lâm Vọng Thư nhìn nước bọt của ông ta bay loạn, nói đến hoa bay đầy trời, thật ra càng không tin tưởng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây