Anh dửng dưng nhìn anh ta cười nói: "Tất nhiên, nếu anh có dị nghị gì, anh cũng có thể khiếu nại tôi lên ban ngành cấp trên, yêu cầu điều tra kỹ, tôi sẽ không có ý kiến gì cả."
Lôi Chính Đức mím chặt môi, khinh thường nói: "Anh nghĩ là tôi không biết à, bây giờ bọn họ đã giao việc này cho anh, anh muốn gây khó dễ cho một hai xí nghiệp đơn vị cũng có là gì, dù tôi có đi rêu rao, chắc cũng không ai để tâm đến tôi."
Lục Điện Khanh khẽ gõ đầu ngón tay lên mặt bàn, lãnh đạm nói: "Chính Đức, nếu anh đã khăng khăng nghĩ như vậy, thì tôi không hiểu, tại sao anh còn muốn đến tìm tôi? Mục đích của anh là gì, phát tiết sau khi thất bại, hay nghĩ là anh đến gây sự với tôi thì tôi sẽ nhường anh?"
Lôi Chính Đức nghẹn họng nói: "Lục Điện Khanh, tôi chỉ không ưa nhìn anh thôi, anh cố tình nhằm vào tôi, không muốn để tôi sống tốt. Anh đắc ý vì cưới được Vọng Thư, muốn chứng minh cho Vọng Thư thấy, cô ấy gả cho anh là đúng, lựa chọn anh là đúng!"
Lục Điện Khanh cười nói: "Anh đưa ra ý kiến rất hay, có lẽ tôi thật sự có thể làm như vậy, cám ơn nhiều."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây