Bọn họ nói chuyện một lúc, Lục Sùng Lễ và Vân Đích đều không dám ở lại quấy rầy quá lâu. Bọn họ đứng dậy rời đi, Quan Úc Hinh đi ra tiễn bọn họ một đoạn, sau đó Quan Úc Hinh đi về trước, Lâm Vọng Thư tiếp tục tiễn bọn họ đi ra ngoài.
Lục Sùng Lễ nhẹ nhàng nói: "Sợ mấy ngày nay các con ăn không ngon, cha mang theo mấy hộp thức ăn, đặt ở trong hộp giữ nhiệt đấy, các con ăn nhân lúc còn nóng đi."
Nghe thấy vậy, Vân Đích cười nói: "Đều là mấy món con thích ăn đấy, cha các con cứ khăng khăng làm bằng được, mẹ còn nói là ở đây cũng có đầu bếp, không đến mức vậy chứ."
Lâm Vọng Thư cảm thấy rất xúc động, chóp mũi cũng hơi ê ẩm: “Dạ vâng, lát nữa con hâm nóng lại rồi cùng ăn với mẹ con."
Vân Đích nhớ tới chuyện vừa rồi, thở dài nói: "Mẹ thấy mẹ con mấy hôm nay lo lắng quá, tinh thần cũng không tốt, con nhớ phải để tâm đến mẹ con hơn, người lớn tuổi không thể nhọc lòng quá được."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây