Không thể không nói, buổi chiều Lâm Vọng Thư có những suy đoán rất kỳ quái, bây giờ cô cũng đã suy nghĩ đơn giản, hướng tới một suy nghĩ tích cực, thật là anh đối với cô cũng có chút cảm tình đi.
Nhưng sau khi cô có kết luận này, những ý nghĩ khác cũng đi vào ngõ cụt.
Nếu như vậy, người đàn ông sau này làm hàng xóm của cô kia, trong đầu đang suy nghĩ những gì, tại sao anh có thể áp chế được những ưu tư cuộn trào như sóng, ung dung xóa đi, để cho mình bình tĩnh đến mức không nhìn ra được bất kỳ gợn sóng nào?
Anh là người sao?
Lâm Vọng Thư lại thở dài, trở mình, ai có nghĩ tới, cô mới có cuộc sống mới không được mấy ngày, thì lại khốn khổ vì tình đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây