Cô ta buông tiếng thở dài: “Cuộc sống thay đổi quá nhanh, bây giờ đâu còn nhìn ra dáng vẻ lúc ấy của em nữa. Nói đến thì đúng là phong thủy nhà họ Lục nuôi dưỡng con người.
Lúc đầu Lâm Vọng Thư ngồi bên cạnh cúi đầu an phận, trong đầu nghĩ đến hội nghị quốc tế laser sắp được tổ chức, nghĩ đến việc mời những ai đến tham dự, những chuyên gia laser nước ngoài ngày xưa quen đều có thể mời đến thử. Nếu mời mà họ không đến thì phải làm sao, lúc mời nên lấy danh nghĩa gì. Trong đầu cô chỉ suy nghĩ đến mấy cái này, đâu nghĩ được bản thân đột nhiên bị gọi tên nên nhất thời có hơi ngây ra.
Lôi Chính Huệ nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Lâm Vọng Thư thì bật cười. Quan Châu Thanh vẫn luôn im lặng đến bên cạnh thấy vậy đột nhiên nói: “Chị họ thật tốt số, lần trước qua cửa hàng hữu nghị còn thấy chị xách bảy tám bao, mua không ít. Em còn bảo là mua cái gì chứ, mua như vậy thì mất bao nhiêu ngoại hối chứ?
Cô ta vừa nói như vậy thì đừng nói là Lục Tri Nghĩa và Vân Đích, đến Thẩm Minh Phương cũng hơi sửng sốt, nhìn đứa con dâu này một cách bất đắc dĩ. Sao lại có thể mất mặt như vậy chứ, loại chuyện này nói đến làm gì hả, ngược lại chỉ thể hiện trong mắt mình chỉ có chút đồ kia.
Lục Tri Nghĩa bật cười: “Có đúng không? Vọng Thư, cháu mua cái gì vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây