Lâm Vọng Thư nhớ đến tình trạng sức khỏe gần đây của mình thì thực ra cũng hơi xấu hổ, đến hội nghị cũng không tham gia. Nhưng may là trước khi đến cô có nói chuyện điện thoại với Trần Diễm nên nói đến tình hình trước mắt: “Mọi người đang bàn bạc muốn triển khai hạng mục. Đương nhiên mọi thứ vẫn phải chờ kinh phí. Có kinh phí mới có thể chuẩn bị triển khai công việc.
Lúc nói đến đây thì cô hơi khựng lại, thực ra trong lòng cô nghĩ đồng chí Vương tốt xấu gì cũng nên tìm hiểu kỹ đi.
Ai mà biết đồng chí Vương mỉm cười gật đầu: “Nói rất đúng, kinh phí là một vấn đề lớn. Nhưng Tiểu Lâm cháu yên tâm, bên trên cần phê chuẩn thì sẽ phê chuẩn thôi.
Lâm Vọng Thư cười nói: “Cũng không biết bên trên có thể phê nhiều hay ít.
Cô thăm dò rõ ràng như vậy nhưng đồng chí Vương lại không tiếp lời, ông cười ha hả nói chuyện với Lục Điện Khanh: “Hôm qua ba cháu còn gọi điện thoại cho chú nói về Chấp Quỳ và Thủ Kình nhà cháu, nói bọn chúng gần đây học cái gì. Chú nghĩ thầm đây không phải khoe khoang hai đứa cháu trai lớn với chú sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây