Lục Điện Khanh bưng cháo gạo vừa nấu lên cho cô: “Nói sớm cũng vô dụng, lá đơn này anh cũng không có cách nào giúp em được, chỉ có ba mới có thể gửi giúp em. Ông ấy cũng là phù hợp nhất rồi.
Lâm Vọng Thư bắt đầu kể khổ: “Anh không biết đâu, em vì thuyết phục ba mà khó khăn thế nào đâu, em phải cố hết sức khua môi múa mép. Sau đó em vì để đến chỗ ông ấy nghe ngóng kết quả còn nơm nớp như nha hoàn.
Nói xong cô kể lại một lượt cho Lục Điện Khanh nghe.
Lục Điện Khanh bật cười: “Ai bảo em sốt ruột, cứ nhất định phải ngày hôm sau đến nghe ngóng kết quả chứ.
Lâm Vọng Thư lẩm bẩm: “Nhớ lại lúc đầu em vậy mà cảm thấy ba là người nhân ái, là người tốt nhất trên đời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây