Vân Đích cười nói: “Hôm qua ba con về nhà khuya còn nhắc đến con. Vọng Thư, đột nhiên con muốn nấu ăn, có phải là có động cơ gì không hả?
Ngay lập tức Lâm Vọng Thư như là lâm tặc trèo cây bị bắt. Cô ho ho mấy cái rồi cười nói: “Mẹ à, con đúng là không thể qua mặt được mẹ…
Vân Đích than nhẹ: “Mẹ đoán con muốn nhân cơ hội này đến hỏi thăm đúng không.
Chân Lâm Vọng Thư mềm nhũn, thiếu chút nữa là quỳ xuống dưới chân mẹ chồng: “Mẹ à, con…
Cô sai rồi. Sao cô lại ở trước mặt người mẹ chồng này tự cho là đúng, còn muốn dùng đồ ăn ngon lấy lòng chứ? Cô cũng không nên đùa nghịch tự cho mình là thông minh như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây