Lâm Vọng Thư vừa nghe thì tất nhiên là hoan nghênh: “Nếu như anh về thì tôi có thể giúp anh xin làm nghiên cứu viên cấp ba. Nếu cấp hai thì phải phê chuẩn đặc biệt. Cái này tôi không dám hứa chắc.
Lý Hồng Trụ: “Cô giáo Tiểu Lâm, gần đây sức khỏe mẹ tôi không được tốt lắm, cho nên tôi mới vội vã quay về. Đương nhiên cũng là vì cô giáo Tiểu Lâm, tôi muốn nhờ cậy cô. Còn về phần đã ngộ thì tôi thấy nghiên cứu viên cấp ba đã rất là tốt rồi.
Lâm Vọng Thư: “Được, vậy anh nhanh quay về đi. Nếu có anh thì tất nhiên tôi như hổ mọc thêm cánh vậy.
Mặc dù Lâm Vọng Thư biết Lý Hồng Trụ nhất định sẽ nói lời giữ lời, không đổi ý. Nhưng cô vẫn sốt ruột, tranh thủ thời gian làm báo cáo xin xử lý thủ tục cho anh ấy. Con vịt đã đến miệng thì kiên quyết không thể cho bay đi được.
Đầu óc của Lý Hồng Trụ rất tốt, ở nước ngoài cũng học về ngành này, đã làm mấy bài luận văn. Lâm Vọng Thư đọc qua thì thấy có nghiên cứu ra một ít đồ. Cô cảm thấy nếu như có anh ấy gia nhập thì cũng xem như mình có được một trợ thủ đắc lực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây