Lâm Vọng Thư cũng mỉm cười: “Đương nhiên là nghiên cứu học thuật thôi. Ngày kia tôi lại viết một bản luận văn sáng chế, khả năng ngày mai sẽ nhận được giải Nobel đó.
Mạo Tinh Tinh bật cười ra tiếng: “: Chúc mừng chúc mừng, chúc cậu ra quân thắng lợi. Tôi chờ ngày cậu đường đường chính chính nhận được giải Nobel.
Nói xong cô ta cầm túi da: “Tôi tan làm trước, chồng tôi còn chờ tôi ra ngoài ăn cơm.
Lúc cô ta đi ra thì mang giày cao gót, bày ra tư thế lắc lư.
Lâm Vọng Thư thở dài. Cô đi làm hai ngày, mỗi ngày đều ở trong phòng thí nghiệm cũ của mình thu dọn những thiết bị xưa cũ, sau khi tan làm thì cả người đầy bụi đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây