Áo sơ mi trắng chỉnh tề, cà vạt được thắt tỉ mỉ, anh trong tư thế cầm chìa khóa xe trên tay rất tao nhã lịch thiệp, trong mắt hiện lên nụ cười nhẹ, trong nụ cười có sự đĩnh đạc.
Ánh mắt của Diệp Quân Thu lướt qua ống tay áo của anh ta, giống như lần đầu tiên cậu ấy nhìn thấy nó trong khuôn viên chính phủ vài năm trước, hàng cúc kim loại trên khuy tay áo của anh đều mang cảm giác cao cấp khác biệt với người khác, cao quý và chú trọng.
Thời gian lướt qua anh mà không để lại bất kỳ dấu vết nào trên người anh.
Diệp Quân Thu cũng cười: "Chồng cô Tiểu Lâm, nhiều năm không gặp, rất vui khi gặp lại thầy.
Nét mặt Lục Điện Khanh ôn hòa: "Hôm nay hiếm khi tụ họp, chơi một bữa cho thõa, vào nhà đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây